奉 fèng 和 hé 李 lǐ 奉 fèng 常 cháng 天 tiān 坛 tán 候 hòu 驾 jià 即 jí 事 shì - - 李 lǐ 时 shí 行 xíng
紫 zǐ 垣 yuán 烟 yān 柳 liǔ 昼 zhòu 阴 yīn 阴 yīn , , 花 huā 满 mǎn 仙 xiān 坛 tán 春 chūn 正 zhèng 深 shēn 。 。
风 fēng 外 wài 时 shí 闻 wén 琼 qióng 佩 pèi 响 xiǎng , , 云 yún 端 duān 遥 yáo 望 wàng 翠 cuì 华 huá 临 lín 。 。
龙 lóng 盘 pán 瑞 ruì 气 qì 开 kāi 行 xíng 殿 diàn , , 莺 yīng 啭 zhuàn 清 qīng 歌 gē 出 chū 上 shàng 林 lín 。 。
江 jiāng 海 hǎi 微 wēi 臣 chén 亦 yì 何 hé 幸 xìng , , 叨 dāo 陪 péi 鸳 yuān 鹭 lù 列 liè 朝 cháo 簪 zān 。 。
奉和李奉常天坛候驾即事。明代。李时行。紫垣烟柳昼阴阴,花满仙坛春正深。 风外时闻琼佩响,云端遥望翠华临。 龙盘瑞气开行殿,莺啭清歌出上林。 江海微臣亦何幸,叨陪鸳鹭列朝簪。