旅 lǚ 思 sī 二 èr 首 shǒu - - 李 lǐ 时 shí 行 xíng
寒 hán 月 yuè 下 xià 疏 shū 桐 tóng , , 清 qīng 霜 shuāng 醉 zuì 晚 wǎn 枫 fēng 。 。
客 kè 心 xīn 元 yuán 自 zì 冷 lěng , , 不 bú 是 shì 为 wèi 秋 qiū 风 fēng 。 。
旅思二首。明代。李时行。寒月下疏桐,清霜醉晚枫。 客心元自冷,不是为秋风。