寺 sì 桥 qiáo 晚 wǎn 眺 tiào - - 李 lǐ 士 shì 涟 lián
玲 líng 珑 lóng 柏 bǎi 翠 cuì 隐 yǐn 禅 chán 家 jiā , , 断 duàn 续 xù 钟 zhōng 声 shēng 送 sòng 落 luò 花 huā 。 。
石 shí 路 lù 疑 yí 从 cóng 趺 fū 坐 zuò 尽 jǐn , , 烛 zhú 光 guāng 解 jiě 道 dào 暗 àn 衢 qú 华 huá 。 。
槛 kǎn 边 biān 树 shù 卧 wò 皈 guī 依 yī 水 shuǐ , , 涧 jiàn 侧 cè 林 lín 深 shēn 半 bàn 染 rǎn 霞 xiá 。 。
莫 mò 谓 wèi 山 shān 中 zhōng 生 shēng 色 sè 少 shǎo , , 白 bái 云 yún 岫 xiù 出 chū 满 mǎn 天 tiān 涯 yá 。 。
寺桥晚眺。明代。李士涟。玲珑柏翠隐禅家,断续钟声送落花。 石路疑从趺坐尽,烛光解道暗衢华。 槛边树卧皈依水,涧侧林深半染霞。 莫谓山中生色少,白云岫出满天涯。