重 zhòng 游 yóu 天 tiān 童 tóng 和 hé 同 tóng 行 háng 王 wáng 侍 shì 御 yù 韵 yùn - - 李 lǐ 堂 táng
长 cháng 风 fēng 十 shí 里 lǐ 散 sàn 云 yún 围 wéi , , 登 dēng 尽 jǐn 危 wēi 峰 fēng 思 sī 欲 yù 飞 fēi 。 。
路 lù 夹 jiā 青 qīng 山 shān 天 tiān 有 yǒu 障 zhàng , , 林 lín 飘 piāo 红 hóng 叶 yè 鸟 niǎo 无 wú 衣 yī 。 。
玲 líng 珑 lóng 石 shí 应 yīng 千 qiān 岩 yán 响 xiǎng , , 太 tài 白 bái 冈 gāng 通 tōng 一 yī 线 xiàn 微 wēi 。 。
幽 yōu 谷 gǔ 惊 jīng 传 chuán 骢 cōng 马 mǎ 使 shǐ , , 不 bù 妨 fáng 老 lǎo 稚 zhì 款 kuǎn 柴 chái 扉 fēi 。 。
重游天童和同行王侍御韵。明代。李堂。长风十里散云围,登尽危峰思欲飞。 路夹青山天有障,林飘红叶鸟无衣。 玲珑石应千岩响,太白冈通一线微。 幽谷惊传骢马使,不妨老稚款柴扉。