和 hé 清 qīng 明 míng 后 hòu 见 jiàn 燕 yàn - - 李 lǐ 梦 mèng 阳 yáng
坐 zuò 栋 dòng 穿 chuān 帘 lián 尔 ěr 亦 yì 惊 jīng , , 纷 fēn 纷 fēn 红 hóng 紫 zǐ 遍 biàn 春 chūn 城 chéng 。 。
群 qún 冲 chōng 海 hǎi 雾 wù 寒 hán 应 yīng 阻 zǔ , , 对 duì 语 yǔ 堂 táng 花 huā 暖 nuǎn 却 què 明 míng 。 。
去 qù 住 zhù 溪 xī 山 shān 他 tā 日 rì 梦 mèng , , 主 zhǔ 宾 bīn 天 tiān 地 dì 世 shì 人 rén 情 qíng 。 。
即 jí 论 lùn 迟 chí 暮 mù 心 xīn 难 nán 巳 sì , , 切 qiè 恐 kǒng 差 chā 池 chí 恨 hèn 转 zhuǎn 生 shēng 。 。
和清明后见燕。明代。李梦阳。坐栋穿帘尔亦惊,纷纷红紫遍春城。 群冲海雾寒应阻,对语堂花暖却明。 去住溪山他日梦,主宾天地世人情。 即论迟暮心难巳,切恐差池恨转生。