辛 xīn 巳 sì 立 lì 春 chūn - - 李 lǐ 梦 mèng 阳 yáng
冬 dōng 晴 qíng 转 zhuǎn 觉 jué 冰 bīng 霜 shuāng 厉 lì , , 日 rì 散 sàn 俄 é 还 hái 海 hǎi 岳 yuè 春 chūn 。 。
彩 cǎi 胜 shèng 恩 ēn 光 guāng 曾 céng 倚 yǐ 帝 dì , , 菜 cài 盘 pán 风 fēng 俗 sú 谩 mán 随 suí 人 rén 。 。
雪 xuě 融 róng 楼 lóu 阁 gé 沾 zhān 沾 zhān 薄 báo , , 烟 yān 动 dòng 松 sōng 筠 yún 袅 niǎo 袅 niǎo 新 xīn 。 。
人 rén 寿 shòu 几 jǐ 何 hé 吾 wú 半 bàn 百 bǎi , , 到 dào 唇 chún 杯 bēi 酒 jiǔ 莫 mò 辞 cí 频 pín 。 。
辛巳立春。明代。李梦阳。冬晴转觉冰霜厉,日散俄还海岳春。 彩胜恩光曾倚帝,菜盘风俗谩随人。 雪融楼阁沾沾薄,烟动松筠袅袅新。 人寿几何吾半百,到唇杯酒莫辞频。