将 jiāng 北 běi 上 shàng 次 cì 白 bái 沙 shā 先 xiān 生 shēng 韵 yùn - - 李 lǐ 以 yǐ 龙 lóng
花 huā 满 mǎn 溪 xī 头 tóu 水 shuǐ 满 mǎn 陂 bēi , , 林 lín 亭 tíng 深 shēn 处 chù 日 rì 华 huá 迟 chí 。 。
秋 qiū 根 gēn 自 zì 老 lǎo 便 biàn 高 gāo 枕 zhěn , , 岭 lǐng 树 shù 回 huí 春 chūn 正 zhèng 北 běi 枝 zhī 。 。
魏 wèi 阙 quē 忽 hū 惊 jīng 沧 cāng 海 hǎi 梦 mèng , , 柴 zhài 门 mén 终 zhōng 与 yǔ 白 bái 云 yún 期 qī 。 。
明 míng 良 liáng 千 qiān 古 gǔ 凭 píng 谁 shuí 计 jì , , 尧 yáo 舜 shùn 巢 cháo 由 yóu 亦 yì 此 cǐ 时 shí 。 。
将北上次白沙先生韵。明代。李以龙。花满溪头水满陂,林亭深处日华迟。 秋根自老便高枕,岭树回春正北枝。 魏阙忽惊沧海梦,柴门终与白云期。 明良千古凭谁计,尧舜巢由亦此时。