咏 yǒng 花 huā 影 yǐng 二 èr 首 shǒu - - 沈 shěn 泰 tài 鸿 hóng
璇 xuán 空 kōng 霞 xiá 蔚 wèi 迥 jiǒng 云 yún 兴 xìng , , 才 cái 舞 wǔ 山 shān 香 xiāng 黛 dài 色 sè 层 céng 。 。
攀 pān 不 bù 得 de 时 shí 如 rú 对 duì 镜 jìng , , 看 kàn 难 nán 真 zhēn 处 chù 似 shì 携 xié 灯 dēng 。 。
禺 yú 中 zhōng 已 yǐ 识 shí 倾 qīng 阳 yáng 近 jìn , , 木 mù 末 mò 初 chū 逢 féng 泫 xuàn 露 lù 凝 níng 。 。
偶 ǒu 尔 ěr 启 qǐ 关 guān 迎 yíng 快 kuài 客 kè , , 踏 tà 来 lái 满 mǎn 径 jìng 碎 suì 何 hé 曾 céng 。 。
咏花影二首。明代。沈泰鸿。璇空霞蔚迥云兴,才舞山香黛色层。 攀不得时如对镜,看难真处似携灯。 禺中已识倾阳近,木末初逢泫露凝。 偶尔启关迎快客,踏来满径碎何曾。