梅 méi 泉 quán 处 chǔ 士 shì 长 zhǎng 卿 qīng 挽 wǎn 诗 shī - - 贝 bèi 琼 qióng
先 xiān 生 shēng 出 chū 处 chù 任 rèn 乾 qián 坤 kūn , , 四 sì 十 shí 不 bù 登 dēng 金 jīn 马 mǎ 门 mén 。 。
长 zhǎng 者 zhě 已 yǐ 称 chēng 如 rú 石 shí 建 jiàn , , 孤 gū 臣 chén 终 zhōng 惜 xī 弃 qì 虞 yú 翻 fān 。 。
天 tiān 寒 hán 柏 bǎi 树 shù 无 wú 乾 gān 泪 lèi , , 月 yuè 落 luò 梅 méi 花 huā 有 yǒu 返 fǎn 魂 hún 。 。
季 jì 子 zǐ 绣 xiù 衣 yī 霄 xiāo 汉 hàn 立 lì , , 风 fēng 流 liú 文 wén 采 cǎi 喜 xǐ 犹 yóu 存 cún 。 。
梅泉处士长卿挽诗。明代。贝琼。先生出处任乾坤,四十不登金马门。 长者已称如石建,孤臣终惜弃虞翻。 天寒柏树无乾泪,月落梅花有返魂。 季子绣衣霄汉立,风流文采喜犹存。