任 rèn 城 chéng 登 dēng 太 tài 白 bái 楼 lóu - - 邱 qiū 云 yún 霄 xiāo
半 bàn 江 jiāng 日 rì 落 luò 登 dēng 临 lín 晚 wǎn , , 百 bǎi 尺 chǐ 栏 lán 依 yī 雉 zhì 堞 dié 浮 fú 。 。
人 rén 去 qù 风 fēng 流 liú 千 qiān 载 zǎi 上 shàng , , 客 kè 惭 cán 潦 liáo 倒 dǎo 十 shí 年 nián 游 yóu 。 。
华 huá 清 qīng 宫 gōng 冷 lěng 新 xīn 词 cí 断 duàn , , 采 cǎi 石 shí 江 jiāng 空 kōng 落 luò 木 mù 愁 chóu 。 。
清 qīng 夜 yè 独 dú 怜 lián 楼 lóu 畔 pàn 月 yuè , , 至 zhì 今 jīn 堪 kān 照 zhào 手 shǒu 中 zhōng 瓯 ōu 。 。
任城登太白楼。明代。邱云霄。半江日落登临晚,百尺栏依雉堞浮。 人去风流千载上,客惭潦倒十年游。 华清宫冷新词断,采石江空落木愁。 清夜独怜楼畔月,至今堪照手中瓯。