十 shí 贤 xián 祠 cí 用 yòng 唐 táng 人 rén 韵 yùn - - 邵 shào 宝 bǎo
千 qiān 年 nián 祠 cí 宇 yǔ 此 cǐ 重 chóng 开 kāi , , 独 dú 为 wèi 诸 zhū 贤 xián 酹 lèi 一 yī 杯 bēi 。 。
涧 jiàn 石 shí 不 bù 随 suí 龙 lóng 化 huà 去 qù , , 岭 lǐng 云 yún 还 hái 与 yǔ 鹤 hè 归 guī 来 lái 。 。
春 chūn 风 fēng 谷 gǔ 远 yuǎn 嘤 yīng 嘤 yīng 鸟 niǎo , , 夜 yè 雨 yǔ 庭 tíng 深 shēn 点 diǎn 点 diǎn 苔 tái 。 。
听 tīng 罢 bà 雅 yǎ 歌 gē 宾 bīn 客 kè 醉 zuì , , 共 gòng 教 jiào 童 tóng 子 zǐ 汲 jí 泉 quán 回 huí 。 。
十贤祠用唐人韵。明代。邵宝。千年祠宇此重开,独为诸贤酹一杯。 涧石不随龙化去,岭云还与鹤归来。 春风谷远嘤嘤鸟,夜雨庭深点点苔。 听罢雅歌宾客醉,共教童子汲泉回。