重 zhòng 登 dēng 松 sōng 风 fēng 阁 gé - - 邵 shào 宝 bǎo
天 tiān 风 fēng 满 mǎn 榻 tà 坐 zuò 参 cān 禅 chán , , 上 shàng 有 yǒu 松 sōng 声 shēng 下 xià 有 yǒu 泉 quán 。 。
高 gāo 阁 gé 我 wǒ 来 lái 三 sān 纪 jì 外 wài , , 老 lǎo 僧 sēng 谁 shuí 起 qǐ 百 bǎi 年 nián 前 qián 。 。
茶 chá 垆 lú 夜 yè 湿 shī 昙 tán 花 huā 雨 yǔ , , 画 huà 壁 bì 春 chūn 销 xiāo 劫 jié 火 huǒ 烟 yān 。 。
最 zuì 是 shì 泷 lóng 冈 gāng 犹 yóu 未 wèi 表 biǎo , , 北 běi 山 shān 回 huí 首 shǒu 思 sī 悠 yōu 然 rán 。 。
重登松风阁。明代。邵宝。天风满榻坐参禅,上有松声下有泉。 高阁我来三纪外,老僧谁起百年前。 茶垆夜湿昙花雨,画壁春销劫火烟。 最是泷冈犹未表,北山回首思悠然。