得 dé 如 rú 山 shān 和 hé 章 zhāng 再 zài 用 yòng 前 qián 韵 yùn - - 邵 shào 宝 bǎo
落 luò 日 rì 空 kōng 山 shān 钟 zhōng 磬 qìng 清 qīng , , 隔 gé 溪 xī 时 shí 听 tīng 棹 zhào 歌 gē 声 shēng 。 。
小 xiǎo 桥 qiáo 再 zài 渡 dù 觉 jué 身 shēn 健 jiàn , , 高 gāo 阁 gé 一 yī 登 dēng 增 zēng 眼 yǎn 明 míng 。 。
望 wàng 极 jí 江 jiāng 湖 hú 云 yún 北 běi 去 qù , , 梦 mèng 回 huí 岁 suì 月 yuè 雁 yàn 南 nán 征 zhēng 。 。
黄 huáng 花 huā 亦 yì 是 shì 秋 qiū 风 fēng 客 kè , , 尽 jǐn 办 bàn 寒 hán 香 xiāng 对 duì 老 lǎo 生 shēng 。 。
得如山和章再用前韵。明代。邵宝。落日空山钟磬清,隔溪时听棹歌声。 小桥再渡觉身健,高阁一登增眼明。 望极江湖云北去,梦回岁月雁南征。 黄花亦是秋风客,尽办寒香对老生。