司 sī 徒 tú 凤 fèng 山 shān 公 gōng 见 jiàn 过 guò - - 邵 shào 宝 bǎo
江 jiāng 汉 hàn 功 gōng 成 chéng 召 zhào 命 mìng 新 xīn , , 南 nán 来 lái 泉 quán 上 shàng 问 wèn 山 shān 人 rén 。 。
时 shí 哉 zāi 春 chūn 暮 mù 还 hái 灵 líng 雨 yǔ , , 久 jiǔ 矣 yǐ 吾 wú 衰 shuāi 更 gēng 老 lǎo 亲 qīn 。 。
万 wàn 里 lǐ 长 cháng 安 ān 天 tiān 在 zài 望 wàng , , 千 qiān 秋 qiū 淮 huái 海 hǎi 水 shuǐ 如 rú 神 shén 。 。
相 xiāng 过 guò 莫 mò 怪 guài 频 pín 留 liú 坐 zuò , , 话 huà 到 dào 平 píng 生 shēng 字 zì 字 zì 真 zhēn 。 。
司徒凤山公见过。明代。邵宝。江汉功成召命新,南来泉上问山人。 时哉春暮还灵雨,久矣吾衰更老亲。 万里长安天在望,千秋淮海水如神。 相过莫怪频留坐,话到平生字字真。