送 sòng 明 míng 卿 qīng 席 xí 上 shàng 有 yǒu 赋 fù - - 宗 zōng 臣 chén
陌 mò 上 shàng 黄 huáng 金 jīn 侠 xiá 者 zhě 游 yóu , , 蓟 jì 门 mén 春 chūn 草 cǎo 暮 mù 堪 kān 留 liú 。 。
一 yī 尊 zūn 破 pò 尔 ěr 青 qīng 山 shān 梦 mèng , , 万 wàn 里 lǐ 怀 huái 人 rén 落 luò 日 rì 愁 chóu 。 。
鹦 yīng 鹉 wǔ 昔 xī 悲 bēi 湘 xiāng 客 kè 赋 fù , , 鹔 sù 鹴 shuāng 初 chū 典 diǎn 汉 hàn 家 jiā 裘 qiú 。 。
酒 jiǔ 阑 lán 忽 hū 听 tīng 孤 gū 笳 jiā 起 qǐ , , 肠 cháng 断 duàn 胡 hú 云 yún 出 chū 塞 sài 秋 qiū 。 。
送明卿席上有赋。明代。宗臣。陌上黄金侠者游,蓟门春草暮堪留。 一尊破尔青山梦,万里怀人落日愁。 鹦鹉昔悲湘客赋,鹔鹴初典汉家裘。 酒阑忽听孤笳起,肠断胡云出塞秋。