登 dēng 俯 fǔ 江 jiāng 亭 tíng - - 宗 zōng 臣 chén
帝 dì 城 chéng 秋 qiū 色 sè 逐 zhú 人 rén 来 lái , , 吴 wú 楚 chǔ 东 dōng 南 nán 首 shǒu 重 chóng 回 huí 。 。
风 fēng 起 qǐ 大 dà 江 jiāng 龙 lóng 抱 bào 石 shí , , 日 rì 高 gāo 天 tiān 柱 zhù 客 kè 登 dēng 台 tái 。 。
一 yī 尊 zūn 芳 fāng 草 cǎo 晴 qíng 相 xiāng 媚 mèi , , 十 shí 里 lǐ 芙 fú 蓉 róng 秋 qiū 未 wèi 开 kāi 。 。
酒 jiǔ 罢 bà 忽 hū 歌 gē 湘 xiāng 水 shuǐ 曲 qū , , 浮 fú 云 yún 何 hé 处 chǔ 不 bù 堪 kān 哀 āi 。 。
登俯江亭。明代。宗臣。帝城秋色逐人来,吴楚东南首重回。 风起大江龙抱石,日高天柱客登台。 一尊芳草晴相媚,十里芙蓉秋未开。 酒罢忽歌湘水曲,浮云何处不堪哀。