望 wàng 蓬 péng 莱 lái · · 闻 wén 蝉 chán - - 马 mǎ 钰 yù
秋 qiū 蝉 chán 噪 zào , , 声 shēng 细 xì 又 yòu 声 shēng 长 zhǎng 。 。 饮 yǐn 罢 bà 餐 cān 风 fēng 声 shēng 不 bù 困 kùn , , 声 shēng 声 shēng 都 dōu 了 le 显 xiǎn 行 xíng 藏 cáng 。 。 使 shǐ 我 wǒ 起 qǐ 凄 qī 惶 huáng 。 。
堪 kān 嗟 jiē 叹 tàn , , 模 mú 样 yàng 是 shì 蜣 qiāng 螂 láng 。 。 尚 shàng 自 zì 超 chāo 然 rán 蝉 chán 退 tuì 去 qù , , 为 wéi 人 rén 宁 níng 忍 rěn 昧 mèi 三 sān 光 guāng 。 。 急 jí 急 jí 养 yǎng 铅 qiān 霜 shuāng 。 。
望蓬莱 · 闻蝉。金朝。马钰。秋蝉噪,声细又声长。饮罢餐风声不困,声声都了显行藏。使我起凄惶。 堪嗟叹,模样是蜣螂。尚自超然蝉退去,为人宁忍昧三光。急急养铅霜。