过 guò 梅 méi 庵 ān 奉 fèng 访 fǎng 石 shí 草 cǎo 老 lǎo 宿 sù - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
老 lǎo 向 xiàng 霜 shuāng 林 lín 一 yī 汉 hàn 臣 chén , , 梅 méi 花 huā 同 tóng 作 zuò 白 bái 头 tóu 春 chūn 。 。
空 kōng 看 kàn 天 tiān 醉 zuì 逾 yú 三 sān 纪 jì , , 未 wèi 得 dé 河 hé 清 qīng 已 yǐ 八 bā 旬 xún 。 。
野 yě 寺 sì 清 qīng 泠 líng 惟 wéi 井 jǐng 水 shuǐ , , 荒 huāng 城 chéng 飒 sà 沓 dá 总 zǒng 边 biān 尘 chén 。 。
相 xiāng 遇 yù 旧 jiù 事 shì 谈 tán 天 tiān 宝 bǎo , , 泪 lèi 洒 sǎ 禅 chán 枝 zhī 愧 kuì 苦 kǔ 辛 xīn 。 。
过梅庵奉访石草老宿。明代。屈大均。老向霜林一汉臣,梅花同作白头春。 空看天醉逾三纪,未得河清已八旬。 野寺清泠惟井水,荒城飒沓总边尘。 相遇旧事谈天宝,泪洒禅枝愧苦辛。