新 xīn 晴 qíng 寺 sì 阁 gé - - 居 jū 节 jié
苦 kǔ 潦 lǎo 愁 chóu 霖 lín 思 sī 不 bù 禁 jīn , , 偶 ǒu 梯 tī 香 xiāng 阁 gé 出 chū 丛 cóng 林 lín 。 。
酒 jiǔ 旗 qí 巷 xiàng 陌 mò 桃 táo 花 huā 遍 biàn , , 燕 yàn 子 zi 人 rén 家 jiā 春 chūn 水 shuǐ 深 shēn 。 。
独 dú 鸟 niǎo 自 zì 飞 fēi 吴 wú 苑 yuàn 树 shù , , 千 qiān 山 shān 不 bù 尽 jìn 楚 chǔ 江 jiāng 阴 yīn 。 。
清 qīng 明 míng 已 yǐ 近 jìn 芳 fāng 菲 fēi 日 rì , , 鼓 gǔ 角 jiǎo 偏 piān 伤 shāng 迟 chí 暮 mù 心 xīn 。 。
新晴寺阁。明代。居节。苦潦愁霖思不禁,偶梯香阁出丛林。 酒旗巷陌桃花遍,燕子人家春水深。 独鸟自飞吴苑树,千山不尽楚江阴。 清明已近芳菲日,鼓角偏伤迟暮心。