感 gǎn 时 shí 其 qí 一 yī - - 屈 qū 士 shì 煌 huáng
乾 qián 坤 kūn 作 zuò 戏 xì 未 wèi 逢 féng 场 chǎng , , 人 rén 力 lì 天 tiān 心 xīn 两 liǎng 渺 miǎo 茫 máng 。 。
粉 fěn 黛 dài 纵 zòng 工 gōng 愁 chóu 掩 yǎn 袖 xiù , , 菁 jīng 华 huá 如 rú 竭 jié 忍 rěn 搴 qiān 裳 shang 。 。
非 fēi 才 cái 论 lùn 计 jì 终 zhōng 投 tóu 石 shí , , 短 duǎn 鬓 bìn 忧 yōu 时 shí 欲 yù 见 jiàn 霜 shuāng 。 。
万 wàn 里 lǐ 麻 má 鞋 xié 成 chéng 底 dǐ 事 shì , , 悲 bēi 来 lái 无 wú 地 dì 可 kě 佯 yáng 狂 kuáng 。 。
感时其一。明代。屈士煌。乾坤作戏未逢场,人力天心两渺茫。 粉黛纵工愁掩袖,菁华如竭忍搴裳。 非才论计终投石,短鬓忧时欲见霜。 万里麻鞋成底事,悲来无地可佯狂。