春 chūn 日 rì 阻 zǔ 风 fēng 部 bù 中 zhōng 限 xiàn 韵 yùn - - 林 lín 士 shì 元 yuán
白 bái 昼 zhòu 日 rì 黄 huáng 天 tiān 欲 yù 浮 fú , , 燕 yàn 城 chéng 三 sān 月 yuè 似 shì 高 gāo 秋 qiū 。 。
涛 tāo 生 shēng 宫 gōng 掖 yè 沙 shā 惊 jīng 树 shù , , 花 huā 覆 fù 苑 yuàn 墙 qiáng 春 chūn 隐 yǐn 楼 lóu 。 。
朝 cháo 马 mǎ 不 bù 嘶 sī 金 jīn 勒 lēi 断 duàn , , 塞 sāi 鸿 hóng 无 wú 路 lù 到 dào 关 guān 愁 chóu 。 。
却 què 思 sī 丰 fēng 沛 pèi 有 yǒu 遗 yí 恨 hèn , , 猛 měng 士 shì 雕 diāo 残 cán 蔓 màn 草 cǎo 稠 chóu 。 。
春日阻风部中限韵。明代。林士元。白昼日黄天欲浮,燕城三月似高秋。 涛生宫掖沙惊树,花覆苑墙春隐楼。 朝马不嘶金勒断,塞鸿无路到关愁。 却思丰沛有遗恨,猛士雕残蔓草稠。