次 cì 韵 yùn 和 hé 子 zi 翼 yì - - 林 lín 掞 shàn
白 bái 屋 wū 高 gāo 云 yún 奠 diàn 两 liǎng 间 jiān , , 人 rén 嫌 xián 野 yě 僻 pì 近 jìn 空 kōng 山 shān 。 。
自 zì 知 zhī 已 yǐ 脱 tuō 红 hóng 尘 chén 累 lèi , , 更 gèng 觉 jué 清 qīng 凉 liáng 白 bái 昼 zhòu 闲 xián 。 。
列 liè 坐 zuò 古 gǔ 人 rén 诸 zhū 卷 juǎn 静 jìng , , 焚 fén 香 xiāng 侧 cè 立 lì 小 xiǎo 童 tóng 顽 wán 。 。
悠 yōu 悠 yōu 此 cǐ 外 wài 无 wú 多 duō 事 shì , , 只 zhǐ 有 yǒu 韶 sháo 光 guāng 一 yī 醉 zuì 颜 yán 。 。
次韵和子翼。明代。林掞。白屋高云奠两间,人嫌野僻近空山。 自知已脱红尘累,更觉清凉白昼闲。 列坐古人诸卷静,焚香侧立小童顽。 悠悠此外无多事,只有韶光一醉颜。