看 kàn 野 yě 庵 ān 遗 yí 草 cǎo 有 yǒu 感 gǎn - - 林 lín 时 shí 嘉 jiā
百 bǎi 年 nián 书 shū 墨 mò 两 liǎng 三 sān 行 xíng , , 泪 lèi 落 luò 西 xī 风 fēng 可 kě 断 duàn 肠 cháng 。 。
白 bái 璧 bì 惊 jīng 埋 mái 新 xīn 垄 lǒng 壤 rǎng , , 青 qīng 帘 lián 忍 rěn 见 jiàn 旧 jiù 文 wén 章 zhāng 。 。
精 jīng 魂 hún 想 xiǎng 像 xiàng 梅 méi 花 huā 月 yuè , , 寤 wù 寐 mèi 凄 qī 凉 liáng 屋 wū 角 jiǎo 霜 shuāng 。 。
何 hé 处 chǔ 楼 lóu 头 tóu 人 rén 不 bù 寐 mèi , , 夜 yè 深 shēn 吹 chuī 笛 dí 到 dào 山 shān 阳 yáng 。 。
看野庵遗草有感。明代。林时嘉。百年书墨两三行,泪落西风可断肠。 白璧惊埋新垄壤,青帘忍见旧文章。 精魂想像梅花月,寤寐凄凉屋角霜。 何处楼头人不寐,夜深吹笛到山阳。