病 bìng 起 qǐ 对 duì 酒 jiǔ 示 shì 未 wèi 央 yāng 仲 zhòng 昌 chāng - - 范 fàn 景 jǐng 文 wén
准 zhǔn 拟 nǐ 欢 huān 场 chǎng 病 bìng 稍 shāo 宽 kuān , , 当 dāng 筵 yán 绪 xù 乱 luàn 转 zhuǎn 多 duō 端 duān 。 。
国 guó 忧 yōu 无 wú 力 lì 仍 réng 谋 móu 野 yě , , 生 shēng 计 jì 全 quán 穷 qióng 早 zǎo 厌 yàn 官 guān 。 。
烈 liè 士 shì 神 shén 锋 fēng 何 hé 太 tài 隽 juàn , , 清 qīng 人 rén 肠 cháng 胃 wèi 几 jǐ 曾 céng 寒 hán 。 。
谁 shuí 能 néng 遣 qiǎn 此 cǐ 销 xiāo 惟 wéi 酒 jiǔ , , 可 kě 奈 nài 茫 máng 茫 máng 取 qǔ 醉 zuì 难 nán 。 。
病起对酒示未央仲昌。明代。范景文。准拟欢场病稍宽,当筵绪乱转多端。 国忧无力仍谋野,生计全穷早厌官。 烈士神锋何太隽,清人肠胃几曾寒。 谁能遣此销惟酒,可奈茫茫取醉难。