题 tí 翁 wēng 汉 hàn 生 shēng 园 yuán - - 范 fàn 景 jǐng 文 wén
震 zhèn 泽 zé 湖 hú 中 zhōng 第 dì 一 yī 山 shān , , 山 shān 中 zhōng 别 bié 有 yǒu 一 yī 人 rén 间 jiān 。 。
园 yuán 开 kāi 透 tòu 水 shuǐ 峰 fēng 峰 fēng 出 chū , , 花 huā 断 duàn 成 chéng 蹊 qī 树 shù 树 shù 湾 wān 。 。
海 hǎi 气 qì 生 shēng 烟 yān 楼 lóu 阁 gé 敞 chǎng , , 书 shū 灯 dēng 彻 chè 夜 yè 酒 jiǔ 杯 bēi 闲 xián 。 。
还 hái 闻 wén 光 guāng 禄 lù 神 shén 仙 xiān 去 qù , , 不 bù 待 dài 千 qiān 年 nián 化 huà 鹤 hè 还 hái 。 。
题翁汉生园。明代。范景文。震泽湖中第一山,山中别有一人间。 园开透水峰峰出,花断成蹊树树湾。 海气生烟楼阁敞,书灯彻夜酒杯闲。 还闻光禄神仙去,不待千年化鹤还。