行 xíng 荒 huāng - - 范 fàn 景 jǐng 文 wén
行 xíng 荒 huāng 尽 jǐn 日 rì 见 jiàn 孤 gū 村 cūn , , 室 shì 内 nèi 无 wú 人 rén 昼 zhòu 掩 yǎn 门 mén 。 。
无 wú 数 shù 寒 hán 鸦 yā 啼 tí 断 duàn 树 shù , , 凄 qī 风 fēng 苦 kǔ 雨 yǔ 又 yòu 黄 huáng 昏 hūn 。 。
行荒。明代。范景文。行荒尽日见孤村,室内无人昼掩门。 无数寒鸦啼断树,凄风苦雨又黄昏。