过 guò 江 jiāng 抵 dǐ 维 wéi 扬 yáng - - 范 fàn 景 jǐng 文 wén
广 guǎng 陵 líng 涛 tāo 起 qǐ 涨 zhǎng 秋 qiū 间 jiān , , 一 yī 棹 zhào 乘 chéng 潮 cháo 夜 yè 抵 dǐ 关 guān 。 。
行 xíng 李 lǐ 累 lèi 人 rén 因 yīn 载 zài 水 shuǐ , , 邮 yóu 符 fú 借 jiè 得 dé 好 hǎo 看 kàn 山 shān 。 。
江 jiāng 乡 xiāng 欲 yù 别 bié 仍 réng 回 huí 首 shǒu , , 吴 wú 唾 tuò 重 zhòng 听 tīng 少 shǎo 破 pò 颜 yán 。 。
惟 wéi 有 yǒu 兰 lán 苕 tiáo 溪 xī 上 shàng 月 yuè , , 领 lǐng 将 jiāng 一 yí 路 lù 伴 bàn 人 rén 还 hái 。 。
过江抵维扬。明代。范景文。广陵涛起涨秋间,一棹乘潮夜抵关。 行李累人因载水,邮符借得好看山。 江乡欲别仍回首,吴唾重听少破颜。 惟有兰苕溪上月,领将一路伴人还。