高 gāo 座 zuò 寺 sì - - 范 fàn 景 jǐng 文 wén
绿 lǜ 云 yún 遮 zhē 断 duàn 寺 sì 边 biān 扉 fēi , , 如 rú 寄 jì 闲 xián 身 shēn 向 xiàng 此 cǐ 归 guī 。 。
山 shān 月 yuè 每 měi 窥 kuī 竹 zhú 影 yǐng 瘦 shòu , , 松 sōng 风 fēng 忽 hū 泻 xiè 茶 chá 声 shēng 微 wēi 。 。
入 rù 来 lái 如 rú 共 gòng 云 yún 分 fēn 座 zuò , , 话 huà 久 jiǔ 偏 piān 怜 lián 翠 cuì 上 shàng 衣 yī 。 。
坐 zuò 破 pò 蒲 pú 团 tuán 无 wú 是 shì 处 chù , , 眼 yǎn 前 qián 烂 làn 漫 màn 逗 dòu 禅 chán 机 jī 。 。
高座寺。明代。范景文。绿云遮断寺边扉,如寄闲身向此归。 山月每窥竹影瘦,松风忽泻茶声微。 入来如共云分座,话久偏怜翠上衣。 坐破蒲团无是处,眼前烂漫逗禅机。