老 lǎo 卒 zú 还 hái 田 tián 里 lǐ - - 林 lín 鸿 hóng
蚤 zǎo 从 cóng 玉 yù 帐 zhàng 出 chū 边 biān 关 guān , , 雪 xuě 鬓 bìn 垂 chuí 丝 sī 喜 xǐ 得 de 还 hái 。 。
锐 ruì 气 qì 暗 àn 随 suí 秋 qiū 色 sè 尽 jǐn , , 老 lǎo 情 qíng 翻 fān 乐 lè 故 gù 园 yuán 闲 xián 。 。
战 zhàn 场 chǎng 尚 shàng 记 jì 归 guī 时 shí 路 lù , , 村 cūn 径 jìng 犹 yóu 依 yī 旧 jiù 日 rì 山 shān 。 。
留 liú 得 dé 少 shào 年 nián 长 cháng 剑 jiàn 在 zài , , 壁 bì 间 jiān 悬 xuán 却 què 独 dú 频 pín 看 kàn 。 。
老卒还田里。明代。林鸿。蚤从玉帐出边关,雪鬓垂丝喜得还。 锐气暗随秋色尽,老情翻乐故园闲。 战场尚记归时路,村径犹依旧日山。 留得少年长剑在,壁间悬却独频看。