山 shān 庄 zhuāng 次 cì 山 shān 斋 zhāi 韵 yùn - - 林 lín 俊 jùn
小 xiǎo 亭 tíng 孤 gū 坐 zuò 欲 yù 黄 huáng 昏 hūn , , 门 mén 外 wài 双 shuāng 溪 xī 带 dài 雨 yǔ 浑 hún 。 。
白 bái 转 zhuǎn 画 huà 帘 lián 微 wēi 月 yuè 色 sè , , 绿 lǜ 回 huí 荒 huāng 径 jìng 重 zhòng 苔 tái 痕 hén 。 。
别 bié 来 lái 仙 xiān 子 zǐ 元 yuán 无 wú 梦 mèng , , 招 zhāo 到 dào 湘 xiāng 累 lèi 尚 shàng 有 yǒu 魂 hún 。 。
引 yǐn 犊 dú 断 duàn 桥 qiáo 归 guī 却 què 晚 wǎn , , 数 shù 声 shēng 芦 lú 竹 zhú 正 zhèng 江 jiāng 村 cūn 。 。
山庄次山斋韵。明代。林俊。小亭孤坐欲黄昏,门外双溪带雨浑。 白转画帘微月色,绿回荒径重苔痕。 别来仙子元无梦,招到湘累尚有魂。 引犊断桥归却晚,数声芦竹正江村。