宿 sù 海 hǎi 天 tiān 亭 tíng - - 林 lín 俊 jùn
写 xiě 易 yì 台 tái 边 biān 五 wǔ 粒 lì 松 sōng , , 古 gǔ 楠 nán 高 gāo 竹 zhú 重 zhòng 谁 shuí 容 róng 。 。
亭 tíng 心 xīn 仙 xiān 液 yè 流 liú 名 míng 派 pài , , 湖 hú 面 miàn 青 qīng 螺 luó 立 lì 几 jǐ 峰 fēng 。 。
一 yī 笑 xiào 却 què 疑 yí 天 tiān 上 shàng 下 xià , , 两 liǎng 翁 wēng 真 zhēn 似 sì 梦 mèng 中 zhōng 逢 féng 。 。
对 duì 床 chuáng 短 duǎn 烛 zhú 商 shāng 行 háng 止 zhǐ , , 世 shì 事 shì 那 nà 堪 kān 老 lǎo 去 qù 慵 yōng 。 。
宿海天亭。明代。林俊。写易台边五粒松,古楠高竹重谁容。 亭心仙液流名派,湖面青螺立几峰。 一笑却疑天上下,两翁真似梦中逢。 对床短烛商行止,世事那堪老去慵。