城 chéng 市 shì 山 shān 林 lín 为 wèi 玄 xuán 妙 miào 观 guān 羽 yǔ 士 shì 赋 fù - - 姚 yáo 纶 lún
步 bù 入 rù 东 dōng 关 guān 一 yī 径 jìng 深 shēn , , 始 shǐ 知 zhī 城 chéng 市 shì 有 yǒu 山 shān 林 lín 。 。
黄 huáng 梁 liáng 不 bù 作 zuò 尘 chén 中 zhōng 梦 mèng , , 白 bái 日 rì 长 zhǎng 闲 xián 世 shì 外 wài 心 xīn 。 。
凤 fèng 载 zài 紫 zǐ 箫 xiāo 吹 chuī 落 luò 月 yuè , , 鹤 hè 窥 kuī 香 xiāng 霭 ǎi 听 tīng 鸣 míng 琴 qín 。 。
人 rén 间 jiān 只 zhī 此 cǐ 为 wèi 蓬 péng 岛 dǎo , , 何 hé 用 yòng 仙 xiān 槎 chá 海 hǎi 上 shàng 寻 xún 。 。
城市山林为玄妙观羽士赋。明代。姚纶。步入东关一径深,始知城市有山林。 黄梁不作尘中梦,白日长闲世外心。 凤载紫箫吹落月,鹤窥香霭听鸣琴。 人间只此为蓬岛,何用仙槎海上寻。