望 wàng 春 chūn 辞 cí - - 胡 hú 奎 kuí
起 qǐ 登 dēng 高 gāo 阁 gé 望 wàng 春 chūn 来 lái , , 浅 qiǎn 白 bái 深 shēn 红 hóng 次 cì 第 dì 开 kāi 。 。
凭 píng 仗 zhàng 东 dōng 风 fēng 须 xū 耐 nài 久 jiǔ , , 莫 mò 教 jiào 容 róng 易 yì 堕 duò 尘 chén 埃 āi 。 。
望春辞。明代。胡奎。起登高阁望春来,浅白深红次第开。 凭仗东风须耐久,莫教容易堕尘埃。