读 dú 易 yì 亭 tíng - - 胡 hú 宗 zōng 奎 kuí
石 shí 公 gōng 读 dú 易 yì 不 bù 求 qiú 文 wén , , 精 jīng 言 yán 于 yú 今 jīn 义 yì 薄 báo 云 yún 。 。
山 shān 谷 gǔ 有 yǒu 君 jūn 人 rén 杰 jié 至 zhì , , 竹 zhú 林 lín 无 wú 籁 lài 鸟 niǎo 声 shēng 频 pín 。 。
窗 chuāng 前 qián 草 cǎo 木 mù 阴 yīn 阳 yáng 理 lǐ , , 窝 wō 外 wài 云 yún 峰 fēng 卦 guà 象 xiàng 纹 wén 。 。
烟 yān 锁 suǒ 九 jiǔ 原 yuán 茅 máo 塞 sāi 路 lù , , 瓣 bàn 香 xiāng 何 hé 处 chǔ 吊 diào 英 yīng 魂 hún 。 。
读易亭。明代。胡宗奎。石公读易不求文,精言于今义薄云。 山谷有君人杰至,竹林无籁鸟声频。 窗前草木阴阳理,窝外云峰卦象纹。 烟锁九原茅塞路,瓣香何处吊英魂。