冬 dōng 至 zhì 谒 yè 陵 líng 和 hé 吴 wú 原 yuán 博 bó 韵 yùn 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 倪 ní 岳 yuè
翼 yì 翼 yì 颠 diān 厓 yá 接 jiē 断 duàn 冈 gāng , , 山 shān 城 chéng 风 fēng 景 jǐng 倍 bèi 荒 huāng 凉 liáng 。 。
露 lù 根 gēn 宿 sù 麦 mài 犹 yóu 无 wú 雪 xuě , , 带 dài 叶 yè 生 shēng 柴 chái 尚 shàng 有 yǒu 霜 shuāng 。 。
坐 zuò 畏 wèi 拥 yōng 炉 lú 冬 dōng 正 zhèng 暖 nuǎn , , 困 kùn 便 biàn 欹 yī 枕 zhěn 夜 yè 初 chū 长 zhǎng 。 。
学 xué 宫 gōng □ pín □ lái 频 kè 来 mén 客 wài , , 门 qīng 外 jīn 青 lì 襟 yàn 立 háng 雁 行 。 。
冬至谒陵和吴原博韵五首 其二。明代。倪岳。翼翼颠厓接断冈,山城风景倍荒凉。 露根宿麦犹无雪,带叶生柴尚有霜。 坐畏拥炉冬正暖,困便欹枕夜初长。 学宫□□频来客,门外青襟立雁行。