乐 yuè 清 qīng 轩 xuān 十 shí 律 lǜ 为 wèi 乡 xiāng 友 yǒu 沙 shā 士 shì 清 qīng 其 qí 三 sān - - 倪 ní 岳 yuè
垂 chuí 肩 jiān 短 duǎn 发 fā 晚 wǎn 萧 xiāo 萧 xiāo , , 惟 wéi 有 yǒu 琴 qín 樽 zūn 伴 bàn 寂 jì 寥 liáo 。 。
隐 yǐn 君 jūn 旧 jiù 爱 ài 子 zǐ 午 wǔ 谷 gǔ , , 诗 shī 客 kè 今 jīn 居 jū 丁 dīng 卯 mǎo 桥 qiáo 。 。
山 shān 中 zhōng 白 bái 屋 wū 真 zhēn 成 chéng 趣 qù , , 天 tiān 上 shàng 青 qīng 云 yún 不 bù 可 kě 招 zhāo 。 。
高 gāo 卧 wò 日 rì 长 zhǎng 非 fēi 为 wéi 懒 lǎn , , 出 chū 门 mén 十 shí 步 bù 即 jí 尘 chén 嚣 xiāo 。 。
乐清轩十律为乡友沙士清 其三。明代。倪岳。垂肩短发晚萧萧,惟有琴樽伴寂寥。 隐君旧爱子午谷,诗客今居丁卯桥。 山中白屋真成趣,天上青云不可招。 高卧日长非为懒,出门十步即尘嚣。