游 yóu 玉 yù 泉 quán 洞 dòng 限 xiàn 韵 yùn 一 yī 首 shǒu - - 倪 ní 岳 yuè
谁 shuí 凿 záo 青 qīng 山 shān 一 yī 窍 qiào 空 kōng , , 春 chūn 寒 hán 深 shēn 琐 suǒ 夕 xī 阳 yáng 中 zhōng 。 。
平 píng 临 lín 北 běi 极 jí 无 wú 尘 chén 到 dào , , 近 jìn 接 jiē 西 xī 湖 hú 有 yǒu 路 lù 通 tōng 。 。
窟 kū 底 dǐ 云 yún 雷 léi 生 shēng 白 bái 日 rì , , 窗 chuāng 间 jiān 松 sōng 柏 bǎi 下 xià 清 qīng 风 fēng 。 。
旧 jiù 题 tí 磨 mó 灭 miè 犹 yóu 堪 kān 认 rèn , , 芳 fāng 草 cǎo 桃 táo 花 huā 没 méi 断 duàn 蓬 péng 。 。
游玉泉洞限韵一首。明代。倪岳。谁凿青山一窍空,春寒深琐夕阳中。 平临北极无尘到,近接西湖有路通。 窟底云雷生白日,窗间松柏下清风。 旧题磨灭犹堪认,芳草桃花没断蓬。