春 chūn 日 rì 感 gǎn 怀 huái 因 yīn 柬 jiǎn 子 zǐ 安 ān - - 皇 huáng 甫 fǔ 汸 fāng
平 píng 居 jū 每 měi 忆 yì 在 zài 长 cháng 安 ān , , 却 què 羡 xiàn 云 yún 霄 xiāo 接 jiē 羽 yǔ 翰 hàn 。 。
骑 qí 马 mǎ 每 měi 从 cóng 双 shuāng 凤 fèng 出 chū , , 逢 féng 人 rén 凭 píng 作 zuò 二 èr 龙 lóng 看 kàn 。 。
春 chūn 游 yóu 西 xī 禁 jìn 才 cái 舒 shū 柳 liǔ , , 夜 yè 直 zhí 东 dōng 曹 cáo 并 bìng 是 shì 兰 lán 。 。
转 zhuǎn 盼 pàn 不 bù 堪 kān 成 chéng 往 wǎng 事 shì , , 误 wù 身 shēn 翻 fān 自 zì 笑 xiào 偏 piān 冠 guān 。 。
春日感怀因柬子安。明代。皇甫汸。平居每忆在长安,却羡云霄接羽翰。 骑马每从双凤出,逢人凭作二龙看。 春游西禁才舒柳,夜直东曹并是兰。 转盼不堪成往事,误身翻自笑偏冠。