过 guò 虎 hǔ 丘 qiū 访 fǎng 云 yún 上 shàng 人 rén 兼 jiān 怀 huái 释 shì 秀 xiù - - 皇 huáng 甫 fǔ 汸 fāng
僧 sēng 居 jū 苦 kǔ 空 kōng 寂 jì , , 人 rén 世 shì 与 yǔ 相 xiāng 违 wéi 。 。
自 zì 拂 fú 铢 zhū 衣 yī 去 qù , , 谁 shuí 传 chuán 灯 dēng 梵 fàn 归 guī 。 。
觉 jué 花 huā 飘 piāo 处 chù 尽 jǐn , , 慧 huì 草 cǎo 藉 jí 来 lái 稀 xī 。 。
独 dú 有 yǒu 听 tīng 经 jīng 鸟 niǎo , , 依 yī 然 rán 绕 rào 座 zuò 飞 fēi 。 。
过虎丘访云上人兼怀释秀。明代。皇甫汸。僧居苦空寂,人世与相违。 自拂铢衣去,谁传灯梵归。 觉花飘处尽,慧草藉来稀。 独有听经鸟,依然绕座飞。