东 dōng 斋 zhāi 枕 zhěn 上 shàng - - 皇 huáng 甫 fǔ 涍 xiào
闲 xián 卧 wò 东 dōng 窗 chuāng 云 yún , , 遂 suì 得 dé 天 tiān 然 rán 趣 qù 。 。
枕 zhěn 上 shàng 桃 táo 花 huā 源 yuán , , 花 huā 开 kāi 不 bù 知 zhī 数 shù 。 。
啼 tí 鸟 niǎo 自 zì 无 wú 心 xīn , , 何 hé 事 shì 客 kè 惊 jīng 寤 wù 。 。
翩 piān 翩 piān 峰 fēng 畔 pàn 霞 xiá , , 亹 wěi 亹 wěi 溪 xī 前 qián 树 shù 。 。
俄 é 顷 qǐng 梦 mèng 还 hái 成 chéng , , 去 qù 尽 jǐn 春 chūn 山 shān 路 lù 。 。
东斋枕上。明代。皇甫涍。闲卧东窗云,遂得天然趣。 枕上桃花源,花开不知数。 啼鸟自无心,何事客惊寤。 翩翩峰畔霞,亹亹溪前树。 俄顷梦还成,去尽春山路。