黄 huáng 楚 chǔ 祥 xiáng 院 yuàn 判 pàn 母 mǔ 挽 wǎn 诗 shī - - 倪 ní 谦 qiān
歌 gē 残 cán 黄 huáng 鹄 gǔ 抚 fǔ 遗 yí 孤 gū , , 玉 yù 立 lì 儿 ér 孙 sūn 尽 jǐn 琏 liǎn 瑚 hú 。 。
医 yī 国 guó 术 shù 高 gāo 龙 lóng 授 shòu 诀 jué , , 掇 duō 科 kē 名 míng 显 xiǎn 凤 fèng 栖 qī 梧 wú 。 。
堂 táng 前 qián 零 líng 落 luò 忘 wàng 忧 yōu 草 cǎo , , 林 lín 外 wài 哀 āi 鸣 míng 返 fǎn 哺 bǔ 乌 wū 。 。
苦 kǔ 节 jié 清 qīng 风 fēng 垂 chuí 阃 kǔn 范 fàn , , 百 bǎi 年 nián 无 wú 愧 kuì 下 xià 从 cóng 夫 fū 。 。
黄楚祥院判母挽诗。明代。倪谦。歌残黄鹄抚遗孤,玉立儿孙尽琏瑚。 医国术高龙授诀,掇科名显凤栖梧。 堂前零落忘忧草,林外哀鸣返哺乌。 苦节清风垂阃范,百年无愧下从夫。