蔺 lìn 学 xué 士 shì 挽 wǎn 诗 shī - - 倪 ní 谦 qiān
碧 bì 山 shān 泉 quán 石 shí 赋 fù 归 guī 休 xiū , , 俄 é 共 gòng 耆 qí 英 yīng 地 dì 下 xià 游 yóu 。 。
老 lǎo 去 qù 葵 kuí 心 xīn 犹 yóu 向 xiàng 日 rì , , 病 bìng 馀 yú 丝 sī 鬓 bìn 岂 qǐ 禁 jìn 秋 qiū 。 。
南 nán 宫 gōng 阅 yuè 卷 juàn 思 sī 甄 zhēn 拔 bá , , 东 dōng 阁 gé 挥 huī 毫 háo 忆 yì 校 jiào 雠 chóu 。 。
愧 kuì 是 shì 门 mén 生 shēng 情 qíng 倍 bèi 感 gǎn , , 无 wú 从 cóng 双 shuāng 涕 tì 奈 nài 横 héng 流 liú 。 。
蔺学士挽诗。明代。倪谦。碧山泉石赋归休,俄共耆英地下游。 老去葵心犹向日,病馀丝鬓岂禁秋。 南宫阅卷思甄拔,东阁挥毫忆校雠。 愧是门生情倍感,无从双涕奈横流。