松 sōng 鹤 hè 轩 xuān 为 wèi 丁 dīng 羽 yǔ 士 shì 赋 fù - - 倪 ní 谦 qiān
长 cháng 松 sōng 几 jǐ 个 gè 傍 bàng 檐 yán 楹 yíng , , 老 lǎo 鹤 hè 如 rú 童 tóng 静 jìng 不 bù 惊 jīng 。 。
剑 jiàn 气 qì 晴 qíng 冲 chōng 苍 cāng 雪 xuě 冷 lěng , , 丹 dān 光 guāng 夜 yè 烛 zhú 缟 gǎo 衣 yī 明 míng 。 。
九 jiǔ 皋 gāo 听 tīng 彻 chè 神 shén 偏 piān 爽 shuǎng , , 五 wǔ 粒 lì 餐 cān 来 lái 体 tǐ 自 zì 轻 qīng 。 。
间 jiān 向 xiàng 炉 lú 中 zhōng 添 tiān 艾 ài 纳 nà , , 一 yī 琴 qín 相 xiāng 对 duì 有 yǒu 馀 yú 清 qīng 。 。
松鹤轩为丁羽士赋。明代。倪谦。长松几个傍檐楹,老鹤如童静不惊。 剑气晴冲苍雪冷,丹光夜烛缟衣明。 九皋听彻神偏爽,五粒餐来体自轻。 间向炉中添艾纳,一琴相对有馀清。