同 tóng 汪 wāng 士 shì 能 néng 入 rù 丰 fēng 干 gàn 路 lù 逢 féng 仲 zhòng 淹 yān 寄 jì 诗 shī 舆 yú 中 zhōng 口 kǒu 授 shòu 用 yòng 原 yuán 韵 yùn - - 胡 hú 应 yīng 麟 lín
泠 líng 然 rán 遗 yí 俗 sú 累 lèi , , 曳 yè 杖 zhàng 到 dào 仙 xiān 家 jiā 。 。
布 bù 帽 mào 扳 bān 名 míng 岳 yuè , , 荷 hé 衣 yī 弄 nòng 太 tài 霞 xiá 。 。
吾 wú 宁 níng 驱 qū 白 bái 石 shí , , 君 jūn 已 yǐ 饭 fàn 丹 dān 砂 shā 。 。
纵 zòng 有 yǒu 天 tiān 台 tāi 遇 yù , , 能 néng 如 rú 萼 è 绿 lǜ 华 huá 。 。
同汪士能入丰干路逢仲淹寄诗舆中口授用原韵。明代。胡应麟。泠然遗俗累,曳杖到仙家。 布帽扳名岳,荷衣弄太霞。 吾宁驱白石,君已饭丹砂。 纵有天台遇,能如萼绿华。