柬 jiǎn 彭 péng 稚 zhì 修 xiū - - 胡 hú 应 yīng 麟 lín
帝 dì 城 chéng 风 fēng 雪 xuě 苦 kǔ 飘 piāo 零 líng , , 何 hé 意 yì 南 nán 天 tiān 到 dào 客 kè 星 xīng 。 。
埋 mái 没 mò 乍 zhà 看 kàn 双 shuāng 剑 jiàn 紫 zǐ , , 浮 fú 沉 chén 犹 yóu 傍 bàng 一 yī 毡 zhān 青 qīng 。 。
桃 táo 梅 méi 拂 fú 坐 zuò 春 chūn 相 xiāng 丽 lì , , 苜 mù 蓿 xu 行 xíng 杯 bēi 午 wǔ 未 wèi 停 tíng 。 。
莫 mò 恋 liàn 横 héng 经 jīng 函 hán 丈 zhàng 底 dǐ , , 碧 bì 山 shān 时 shí 过 guò 子 zi 云 yún 亭 tíng 。 。
柬彭稚修。明代。胡应麟。帝城风雪苦飘零,何意南天到客星。 埋没乍看双剑紫,浮沉犹傍一毡青。 桃梅拂坐春相丽,苜蓿行杯午未停。 莫恋横经函丈底,碧山时过子云亭。