康 kāng 山 shān 人 rén 裕 yù 卿 qīng - - 胡 hú 应 yīng 麟 lín
握 wò 手 shǒu 孤 gū 云 yún 尔 ěr 共 gòng 论 lùn , , 不 bù 堪 kān 岐 qí 路 lù 倒 dào 芳 fāng 尊 zūn 。 。
经 jīng 年 nián 暮 mù 雪 xuě 栖 qī 燕 yàn 市 shì , , 一 yī 片 piàn 春 chūn 霞 xiá 阻 zǔ 石 shí 门 mén 。 。
江 jiāng 上 shàng 鸿 hóng 书 shū 谁 shuí 赋 fù 别 bié , , 天 tiān 涯 yá 龙 lóng 剑 jiàn 早 zǎo 酬 chóu 恩 ēn 。 。
芦 lú 花 huā 夜 yè 夜 yè 扁 piān 舟 zhōu 色 sè , , 愁 chóu 绝 jué 青 qīng 山 shān 绕 rào 梦 mèng 魂 hún 。 。
康山人裕卿。明代。胡应麟。握手孤云尔共论,不堪岐路倒芳尊。 经年暮雪栖燕市,一片春霞阻石门。 江上鸿书谁赋别,天涯龙剑早酬恩。 芦花夜夜扁舟色,愁绝青山绕梦魂。