怀 huái 史 shǐ 元 yuán 秉 bǐng 李 lǐ 惟 wéi 寅 yín 朱 zhū 汝 rǔ 修 xiū - - 胡 hú 应 yīng 麟 lín
浩 hào 渺 miǎo 春 chūn 光 guāng 接 jiē 汉 hàn 关 guān , , 金 jīn 茎 jīng 遥 yáo 望 wàng 五 wǔ 陵 líng 间 jiān 。 。
诗 shī 成 chéng 碣 jié 石 shí 人 rén 犹 yóu 聚 jù , , 赋 fù 罢 bà 长 zhǎng 杨 yáng 客 kè 已 yǐ 还 hái 。 。
碧 bì 汉 hàn 鹓 yuān 鸿 hóng 堪 kān 并 bìng 起 qǐ , , 青 qīng 门 mén 鸾 luán 鹤 hè 几 jǐ 同 tóng 闲 xián 。 。
芒 máng 鞋 xié 莫 mò 问 wèn 天 tiān 台 tāi 色 sè , , 万 wàn 树 shù 桃 táo 花 huā 照 zhào 玉 yù 颜 yán 。 。
怀史元秉李惟寅朱汝修。明代。胡应麟。浩渺春光接汉关,金茎遥望五陵间。 诗成碣石人犹聚,赋罢长杨客已还。 碧汉鹓鸿堪并起,青门鸾鹤几同闲。 芒鞋莫问天台色,万树桃花照玉颜。