庸 yōng 山 shān - - 徐 xú 学 xué 谟 mó
群 qún 峰 fēng 玉 yù 立 lì 汉 hàn 江 jiāng 头 tóu , , 云 yún 树 shù 重 chóng 重 chóng 翠 cuì 欲 yù 流 liú 。 。
彩 cǎi 凤 fèng 声 shēng 沉 chén 青 qīng 嶂 zhàng 远 yuǎn , , 红 hóng 尘 chén 道 dào 断 duàn 白 bái 云 yún 悠 yōu 。 。
满 mǎn 林 lín 黛 dài 色 sè 浮 fú 青 qīng 蔼 ǎi , , 隔 gé 崦 yān 岚 lán 光 guāng 照 zhào 素 sù 秋 qiū 。 。
只 zhī 此 cǐ 可 kě 为 wéi 真 zhēn 隐 yǐn 地 dì , , 何 hé 须 xū 方 fāng 外 wài 觅 mì 丹 dān 丘 qiū 。 。
庸山。明代。徐学谟。群峰玉立汉江头,云树重重翠欲流。 彩凤声沉青嶂远,红尘道断白云悠。 满林黛色浮青蔼,隔崦岚光照素秋。 只此可为真隐地,何须方外觅丹丘。