咏 yǒng 雁 yàn 字 zì 二 èr 十 shí 四 sì 首 shǒu - - 唐 táng 时 shí 升 shēng
翩 piān 翩 piān 六 liù 翮 hé 破 pò 寒 hán 烟 yān , , 初 chū 月 yuè 纤 xiān 纤 xiān 列 liè 宿 sù 悬 xuán 。 。
雨 yǔ 后 hòu 模 mó 糊 hu 浓 nóng 淡 dàn 墨 mò , , 风 fēng 前 qián 断 duàn 续 xù 短 duǎn 长 cháng 篇 piān 。 。
彩 cǎi 霞 xiá 净 jìng 拭 shì 红 hóng 丝 sī 砚 yàn , , 银 yín 汉 hàn 平 píng 铺 pù 白 bái 地 dì 笺 jiān 。 。
自 zì 罢 bà 结 jié 绳 shéng 书 shū 契 qì 起 qǐ , , 怜 lián 君 jūn 长 zhǎng 在 zài 网 wǎng 罗 luó 边 biān 。 。
咏雁字二十四首。明代。唐时升。翩翩六翮破寒烟,初月纤纤列宿悬。 雨后模糊浓淡墨,风前断续短长篇。 彩霞净拭红丝砚,银汉平铺白地笺。 自罢结绳书契起,怜君长在网罗边。