途 tú 中 zhōng 览 lǎn 古 gǔ - - 唐 táng 之 zhī 淳 chún
沧 cāng 海 hǎi 桑 sāng 田 tián 几 jǐ 陆 lù 沉 chén , , 两 liǎng 朝 cháo 谁 shuí 复 fù 问 wèn 辽 liáo 金 jīn 。 。
铜 tóng 驼 tuó 泣 qì 雨 yǔ 浮 fú 云 yún 湿 shī , , 石 shí 马 mǎ 西 xī 风 fēng 宿 sù 草 cǎo 深 shēn 。 。
城 chéng 郭 guō 废 fèi 多 duō 空 kōng 夜 yè 柝 tuò , , 人 rén 烟 yān 去 qù 尽 jǐn 灭 miè 秋 qiū 砧 zhēn 。 。
数 shù 行 xíng 青 qīng 史 shǐ 灯 dēng 窗 chuāng 恨 hèn , , 不 bù 及 jí 凭 píng 高 gāo 见 jiàn 古 gǔ 今 jīn 。 。
途中览古。明代。唐之淳。沧海桑田几陆沉,两朝谁复问辽金。 铜驼泣雨浮云湿,石马西风宿草深。 城郭废多空夜柝,人烟去尽灭秋砧。 数行青史灯窗恨,不及凭高见古今。